home body

07/09/2021
Mỹ Seo

Khi đọc rupi kaur, mình luôn cảm thấy bị nhìn xuyên

Quay trở về lần đầu khi tìm đến sách của chị là khi mình bị thất tình và cảm thấy bản thân kém cỏi, không có gì hấp dẫn để theo đuổi một người nào đó. Sách của rupi đến với mình rất đúng thời điểm và chắc bởi đó mà mình yêu những áng văn của chị ngay cả khi mình chỉ xem qua vài post trên mạng xã hội. Ở cái tuổi mười sáu, mười bảy đọc milk and honey thì đúng là có hơi nặng nề do bản thân mình khi ấy vẫn chưa đủ trải nghiệm để hiểu được một số những ẩn ý mà chị lồng ghép (cũng như sự khác biệt về văn hoá), tuy nhiên có một điều m

ình có thể khẳng định chắc chắn, ấy là những vần thơ đã giúp mình cảm thấy được lắng nghe được đồng cảm. Nếu chỉ được rút gọn lại một điều mình học được từ milk and honey thì đó chính là giá trị của bản thân mình, không phụ thuộc vào sự đánh giá của người khác, chấm hết.

Mặc dù có kha khá cuốn thơ nội dung tương tự, nhưng

thơ của rupi kaur viết theo thể tự do, như thể là hình ảnh chân thực nhất về con người chị vậy. Từng câu chữ của chị đều được trau chuốt và ngôn từ thì chứa đựng bao nhiêu là ý tứ. Mình thích thơ như vậy, những câu thơ mà, phải nói là “mang đậm chất thơ.”

mind, heart, rest, và awake

Tập thơ bao gồm bốn phần:. Mind – heart, rest – awake! Hai phần đầu rupi chủ yếu kể về quá khứ thật nhiều vết nứt lẫn nỗi đau của chị. Khi rupi nói về nguồn căn của nỗi trầm cảm luôn ngự trị trong chị thì mình như được nhìn thấy một người phụ nữ chất chứa thật nhiều nghị lực: đã đành là sự mạnh mẽ khi vượt được qua những nỗi đau ấy, dứt khoát rời bỏ được những điều khiến chị tủi khổ, nhưng mình còn nói chị nghị lực ở việc đã ngồi lại và đối diện với những rạn nứt của bản thân, để nhìn sâu vào bên trong bản chất con người mình, để kéo bản thân ra khỏi vũng lầy, và để kết nối lại với tâm trí đã mất kết nối với cơ thể từ lâu. Dù rằng trải nghiệm của mỗi cá thể đều không giống nhau, nhưng có nhiều những xúc cảm lại được kết nối rất linh hoạt, không kể một ai, không kể tôn giáo, không kể đất nước… điều đó mình có thể cảm nhận được trong nghệ thuật và thơ ca của rupi.

And


Mình nghĩ cuốn sách như một phiên bản của mỗi người tụi mình trong mùa dịch. Khi mà bạn phải cách li với thế giới thì khi ấy một thế giới khác, có thể là một thế giới hoàn toàn mới chưa bao giờ bạn khai phá, được mở ra. Khi được tĩnh lại một khoảng thì mình lại bỗng được cái đặc quyền là nhìn sâu hơn vào nội tâm, đối mặt với những dang dở trong tâm trí mà bấy lâu nay mình quên lãng, hoặc không có thời gian để quan tâm đến. Mình được quay trở lại với con người của mình, với gia đình, với những liên kết khác thật sự quan trọng với mình. Và cứ vậy, mình cảm thấy mình đang được ở nhà.


** Bài viết thuộc bản quyền của The Bookshelf Hanoi, nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức **

 Tags:
kaur
rupi